30/1/11

Làm khô bò nhâm nhi ngày Tết

Tình cờ thấy được công thức làm khô bò trên báo nên chép vào đây để dành, ai thích thì có thể làm thử nhe.

Tết này nhà mình không mua khô bò mà tự làm, vừa ngon vừa an tâm vì không có chất bảo quản lại rất chất lượng. Cách làm rất dễ không cần lò nướng hay lò sấy gì cả.


28/1/11

Bánh bò nướng

Nguyên Liệu:


Bánh có đường kính 10 in, cao 2 in.
- 1 gói bột năng 
- 8 cái trứng gà cỡ lớn
- 1 gói rưỡi bột nổi hiệu Alsa
- 1 cup rưỡi đường
- 1 lon nước dừa 400ml 

27/1/11

Chuẩn bị cho những ngày nghỉ hè cùng gia đình bạn

    Cuối cùng thì B cũng xin được nghỉ hè trong tháng 5, hy vọng đó là những ngày đẹp trời vì chúng tôi dự định sẽ đi chơi và tham quan vài nơi với gia đình bạn. Tôi vui lắm...
    

25/1/11

L'ile Flottant

Photobucket




Nguyên liệu (cho hai người) :

Trứng: 2 quả
Đường: 75g + 1 thìa súp
Sữa tươi: 250ml

24/1/11

NHỔ BÉNG “CHIẾC RĂNG SÂU” HẬN THÙ


Tôi ghét cả nhà.
Ngôi vị của tôi ở nhà thật trớ trêu. Chị gái xinh hơn tôi. Vì muốn có con trai, bố mẹ nhất quyết sinh thêm đứa nữa, thế là sinh ra tôi, vẫn là gái. Sau đó, lại sinh thêm một đứa nữa - em trai tôi. Em nó đương nhiên được chiều chuộng nhất nhà.

Tâm sự

Hôm nay là ngày đầu tiên mình đến trường để học lái xe, hy vọng sẽ là 1 học sinh khá và không bao lâu sẽ có được bằng lái. Ở đây mà không biết lái xe thì coi như không có chân đi, làm gì cũng khó. Mình sẽ đến trường mỗi ngày vào buổi sáng chỉ trừ ngày chủ nhật. Giờ chỉ mới học luật giao thông thôi, còn học lái thì sẽ tính theo giờ, học giờ nào tính giờ đó. Ở Pháp học lái xe thật khó, ngay cả người Pháp chính hiệu cũng còn ngán nữa nói chi là amateur như mình. Hy vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp.

23/1/11

Bánh bơ

Nguyên liệu :

- Bơ mặn: 175g

- Đường: 250g caster sugar

- Trứng: 6 trứng

- Bột mì: 250g

- 1,2 muỗng Rhum

- Nho khô



22/1/11

Bánh bông lan cơ bản

Sau khi đi học rất nhiều công thức từ blog của các chị, các mẹ bên xóm O, mình đã làm thử nhiều lần và rút ra được công thức ưng ý nhất.

21/1/11

Crème Brulée

Ăn mãi bánh flan cũng chán nên làm Crème Brulée theo công thức của Khai Tâm thử .

Bánh đúc mặn

Ai thích ăn thì làm nha. Đây là công thức của Chị Liên :

Bánh mì nướng hải sản

Món này dành cho party làm nhanh, và ăn cũng rất là ngon. 

Cách pha bột và tráng bánh cuốn bằng chảo

Nguyên liệu:

Kim chi Hàn Quốc

Nguyên liệu:

Gỏi cuốn ( Rouleaux de printemps)

Ingrédients (pour 12 rouleaux)


Nem nướng (Grillades de porc vietnamiennes)

Ingrédients (pour 6 personnes) :

500 gr de palette de porc
400 gr de poitrine fraîche plutôt grasse
1 tête d'ail,
1 gros oignon
vermicelle de riz (cf photo)
cacahuètes grillées non salées (quitte à les griller soi-même sur une poêle)
un verre de bouillon de poulet (au pire, un cube de volaille)

Sauce Nuoc Mam
3 cas de sucre en poudre
une boite de sauce hoi sin (dite sauce barbecue) ou mieux, des haricots de soja fermentés
1 poignée de pain sec (pour la levure)
purée de piments

Pour la garniture
salade verte (batavia car elle doit être croquante)
coriandre
1 concombre
germes de soja
jeunes oignons
galettes de riz
1 carambole (optionnel)
Au Laos, ils servent également des tranches fines de banane verte et des tranches fines d'ail.
Carottes râpées légèrement vinaigrées (il suffit de les râper et de les laisser 30 minutes dans du vinaigre de riz blanc)

Préparation

Préparation des boulettes de porc

Faites hacher la viande grossièrement par le boucher. Si vous ne pouvez pas le faire, découper la au couteau, mais surtout, éviter les robots mixer qui produisent sous la lame une espèce de crème de viande assez infecte. Les bouchers ont ces hachoir à faible vitesse de rotation qui sont parfaits.
Eplucher l'ail, le hacher grossièrement au couteau, puis transférer dans un mortier. Bien écraser.
Ajouter alors la viande, et taper, taper, taper en visant chaque fois les morceaux de gras. Cette activité prend bien 20 minutes. L’idée, c’est que l’on éclate ainsi la graisse, qui va fondre à la cuisson, lier le tout, et surtout empêcher les boulettes de se dessécher
Moudre la poignée de pain sec (ou la remplacer par un peu de levure chimique)
Saler (pas de Nuoc Mam à ce stade, mais une bonne cas de sel), poivrer
ajouter 3 cas de sucre en poudre
Bien mélanger le tout de façon à bien lier les éléments, puis laisser reposer une bonne heure au réfrigérateur

Préparation de la sauce 

Celle là aussi a nécessité quelques voyages et de nombreuses visites en cuisine pour comprendre ce qu'on y mettait. En résumé, il s'agit d'une sauce de cacahuètes pilées et de haricots noirs fermentés.
Hacher finement 2 belles gousses d’ail
Hacher finement 1 gros oignon (une fois haché, on a le même volume d'ail et d'oignon)
Dans un mortier, mettre un petit bol de cacahuètes grillées et les écraser finement sans aller jusqu'au beurre de cacahuète. On doit encore y voir les petits morceaux de cacahuètes.
Chauffer 2 cas d'huile d'arachide dans une casserole, et à feu doux, ajouter les oignons, puis dès que ceux-ci commencent à colorer, ajouter l'ail. Dès que celui-ci commence à dorer, ajouter les cacahuètes écrasées. Remuer constamment pendant une minute.
Ajouter alors le bouillon de poulet (2,5 verres ou 125ml) obtenu soit avec un bouillon cube, soit avec le bouillon réduit d'une carcasse de poulet jaune.
Ajouter ensuite 3 cas de sauce Hoi sin, ou mieux encore, des haricots de soja noirs fermentés (moins sucrés)
Ajouter alors la sauce Nuoc Mam (4 ou 5 cas) en goûtant pour obtenir le bon assaisonnement.
Couper alors le feu, et passer le tout au mixer de façon à obtenir une sauce homogène et réduire ce qu'il reste d'oignons, d'ail et de cacahuètes.

Cuisson des pâtes

Les pâtes sont très importantes pour ce plat. Prendre un sachet de vermicelles de riz, pas trop fin mais pas trop épais non plus. Ils se présentent sous la forme de pâtes naturellement frisées. Au pire, on utilisera les vermicelles japonais, droits et lisses, mais ils ne sont pas aussi crooquants sous la dent.
Très simple. Chauffer un beau volume d'eau, une cas de sel, et un trait d'huile
Lorsque l'eau est bouillante, ajouter les vermicelles de riz
Couper le feu et laisser gonfler 5 à 10 minutes
Goûter pour s'assurer de la cuisson al dente, et transférer les vermicelles dans un chinois.
Arroser immédiatement d'eau froide pour stopper la cuisson. De cette façon, vous obtiendrez des vermicelles bien fermes sous la dent, limite croquants. Bien égoutter dans un chinois et laisser de côté.

Cuisson des brochettes

Confectionner des boulettes de bonne taille et les mettre sur des brochettes.
Préparer un feu avec beaucoup de braise, sans flamme et pas trop chaud. Un principe important : ne jamais quitter les boulettes car on doit sans cesse les retourner!!. C'est là que l'on appréciera le fait de ne pas avoir mis d'huile dans la chair, car aucune goutte d'huile ne vient démarrer de flammes. Quant à l'huile générée par le gras, elle ne s'écoule pas mais au contraire, s'infiltre dans la viande. La cuisson doit être assez lente. On pourra également utiliser un grill électrique et on badigeonnera les boulettes d’huile avant la cuisson, mais sinon, rien ne vaut la cuisson au barbecue.
Dès que les boulettes sont cuites, bien dorées à l’extérieur, et moelleuses à l’intérieur (15 minutes sur un barbecue, 20 minutes au four) on les laissera reposer 5 minutes sous aluminium et au chaud près de la source de chaleur

Service

C'est le moment magique, car bien présenté, ce plat est un régal pour les yeux.
Mouiller les galettes de riz à l’eau froide, et les disposer sur une serviette humide. Une méthode astucieuse, permet d'utiliser des ronds de grillage pour superposer les galettes sans qu'elles se touchent. On en trouve des toutes prêtes chez Paristore.
Disposer dans un plat toute la verdure : concombre, jeunes oignons coupés en tronçon, coriandre, carambole, concombre, carottes vinaigrées.
Dans un autre, disposer les vermicelles bien essorés et placer les brochettes dessus.
Servir la sauce dans des petits bols individuels, chacun pouvant ajouter de la purée de piment et des cacahuètes grillées
Chacun peut alors rouler ses propres Nem Nuong en procédant de la sorte :
Placer la galette de riz
Disposer un morceau de salade
Ajouter le tronçon de jeune oignon sur la longueur
Ajouter le concombre, le coriandre (important)
Ajouter les germes de soja sur la longueur
La tranche de carambole coupée en deux
Puis couper la boulette en deux et la répartir sur la longueur
Relever le bord de la galette et rouler le tout. Refermer les bords pour sceller le rouleau.
Tremper dans la sauce.
Et voilà. Cette recette est un peu longue, car il me semble que pour ce plat, chaque détail compte. Ceci dit, c'est une recette très simple, mais qui demande quand même un peu de temps pour être préparée.
En bonus, voici une photo prise à Nha Trang au Vietnam, 
où au détour d'une ballade, nous sommes tombés sur une véritable "usine à Nem Nuong"

Je pense que je ne suis pas encore optimal sur les boulettes, et je reviendrai donc mettre à jour cette recette en ce derniers jours d'été.

Dernier point : Point de vin pour ce plat, mais de la bière. en mélangeant les deux, je pense trouver le goût du houblon!!

Gà Xé Phai ( Salade de poulet façon Huế)

Cette salade de poulet est LA salade de Hué par excellence. Principalement parce qu'elle utilise à bon escient le fameux Polygonum, Rau Ram (prononcer Geao Geam ou Rao ram suivant la longitude) ou menthe vietnamienne (mais qui n'a rien à voir avec de la menthe). Très simple à préparer, très printanière aussi, elle fait partie de ces incontournables de la cuisine de Hué.

Phở bò (Simili Pho au boeuf - Soupe de vermicelles au Boeuf )

Bánh Xèo (Crêpe du Việt Nam)

Ce plat est un bijou de la cuisine de Saigon. Il s'agit d'un plat très festival, où l'on roule une crêpe de riz au curcuma dans des feuilles de salade, et que l'on trempe alors dans une sauce Nuoc Mam. Elle est très simple à réaliser, très esthétique et succulente. 

Bánh xèo


85 g bột gạo
85 g bột bắp (corn starch)
2 g muối
1 g bột nghệ
200 ml + 2 muỗng súp nước soda không gia vị
1 muỗng súp nước cốt dừa
50 g đậu xanh
150 g giá
200 g thịt ba chỉ cắt mỏng, dài khoảng 3~4 cm
200 g tôm
muối, tiêu, tỏi
2 cây hành lá
dầu chiên

Rau sà lách/ cải cay và rau thơm các loại

Nguyên liệu nước chấm:
ớt
tỏi
chanh /dấm
nước dừa tươi/ nước dừa tươi đóng lon/ nước uống (nếu không có nước dừa)
đường
nước mắm ngon

Dụng cụ: nếu có chảo chống dính là tốt nhất, vì sẽ không cần dùng nhiều dầu mà bánh vẫn lóc ra khỏi chảo dễ dàng.

Cách làm:

1) Đậu xanh ngâm nước nóng ấm khoảng 1 tiếng cho bóc vỏ. Đãi vỏ sạch, hấp/luộc chín sao cho đậu vẫn còn nguyên dạng hạt, không bị bể
2) Giá rửa sạch để ráo.
Hành lá rửa sạch cắt nhỏ.
3) Tôm lột vỏ, làm sạch đường chỉ. Ướp tôm thịt với một tí xíu muối, tiêu, tỏi ép nhỏ khoảng nửa tiếng cho ngấm gia vị.
4) Cho bột gạo, bột bắp, muối, bột nghệ và nước soda vào trộn đều. Cho hành lá vào. Bỏ hỗn hợp vào tủ lạnh khoảng nửa tiếng trước khi làm.
5) Chiên bánh:
Chảo nóng, cho một ít dầu vào. Dầu nóng, cho ít lát thịt heo và vài ba con tôm vào xào chín tái, thơm. Dùng vá tròn to( loại múc canh) múc một vá hỗn hợp bột bánh xèo (4) đổ tròn vào chảo. Vừa đổ vừa quay cán chảo cho bột chạy dàn đều một lớp mỏng khắp đáy chảo.
Rắc một ít đậu xanh đều lên bề mặt, cho giá vào phần nửa cái bánh. Đậy nắp lại, đợi khoảng 2~3 phút cho bánh chín vàng. Dùng vá dẹp bẻ gập bánh lại làm đôi. Lấy bánh ra.
Cứ thế lập lại cho đến khi hết bột và tôm thịt rau.

Khi ăn cuốn với rau sà lách hoặc cải cay và rau thơm, chấm với nước mắm pha chua ngọt.
Cho mực vào cũng rất ngon.

Pha nước chấm bánh xèo sao cho có đủ vị ngọt-chua-cay nhưng rất nhạt, nhạt đến độ có thể húp chén mắm như canh vậy (^^). Tham khảo cách pha nước chấm ở đây. Tuy nhiên, phải gia giảm đường-nước và nước mắm sao cho thoả điều kiện trên. Mình thường pha theo tỉ lệ 2 đường-1 mắm-4 nước.
Vị ngọt của chén nước mắm chấm bánh xèo lấy từ nước dừa tươi và đường (nếu không có dừa tươi thì dùng nước dừa tươi đóng lon/ hoặc không nữa thì phải dùng đường thay thế)- chua của chanh hoặc dấm -cay của ớt- thơm của tỏi.
Nếu không có nước dừa thì phải dùng nước uống cũng được nhưng dĩ nhiên là chất lượng sẽ thay đổi smile

Chúc thành công!

20/1/11

Nhạc Xuân

Chỉ còn 15 ngày nữa là Tết về trên quê hương tôi, đây là cái Tết thứ hai tôi xa nhà, không cùng mọi người đón Xuân. Giờ này ở quê tôi ai cũng hối hả lo chuẩn bị Tết.



18/1/11

Phở bò

Thèm ăn phở bò từ lâu nhưng chưa có dịp nấu, lại không biết cách nấu . Tình cờ tìm được bài viết này, ai muốn nấu xin xem Tại đây

17/1/11

Porc laqué croustillant (Thịt Heo quay)

Toujours dans le même thème des grillades suspendues dans les vitrines de certains resto chinois, voici le porc laqué croustillant. J'ai toujours eu un faible pour cette viande à la fois fondante, goutue et croustillante, mais j'ai rarement eu l'occasion de préparer cette recette. D'ailleurs, il faudra que je le refasse pour maitriser la cuisson :)

PorcLaque07
photo provenant d'un forum vietnamien (forums.chotnho.com)

C'est suite à un message de Nico (qui tient un blog culinaire bien sympa, vive les mecs aux fourneaux !), donc, je disais que c'est suite à un message de Nico que j'ai décidé de me lancer.
C'est parti !

Ingrédients

  • 500g de poitrine de porc
  • 1 + 1 cs de vinaigre blanc
  • 1 cc de sel
  • Marinade
    • 1 cs sauce soja
    • 1 cc cinq parfums
    • 1 cc sucre ou miel
    • 5-6 gouttes d'huile de sésame

Recette

Préparation la veille
Douche et bain bouillants pour la viande :Verser 1L d'eau bouillante sur la viande, coté peau, au dessus d'un récipient. Y déposer la viande côté peau pour que celle-ci trempe encore dans l'eau bouillante, 1minute
Egoutter et sécher bien la peau avec un essuie tout.

PorcLaque02

Violence inouie : A l'aide d'un couteau bien aiguisé, inciser la peau de la viande en losange, puis, avec un pic à brochette ou une fourchette, piquer la peau. Quadriller également côté chair

PorcLaque03
PorcLaque04 PorcLaque05

Déposer la viande, dans un plat adapté. Mélanger les éléments de la marinade et l'étaler côté chair
Retourner la viande, côté peau en haut. Etaler 1 cc de vinaigre blanc sur la peau, puis le sel

PorcLaque07 PorcLaque08
PorcLaque09 PorcLaque10

Laisser la viande une nuit au réfrégirateur, sans la couvrir
Cuisson
Sortir la viande à température ambiante, 1h avant de la cuire et préchauffer le four à 200°C.
Déposer la viande (côté peau au dessus), sur une grille qui repose elle-même sur un récipient avec un peu d'eau et mettre le tout au four, pour une cuisson de 20 minutes.

PorcLaque11

Ensuite, mettre le four en position grill, sortir la viande pour badigeonner 1 cs de vinaigre blanc sur la peau et enfourner.
A partir de ce moment, la peau va commencer à crépiter sur toute sa surface. Il faut surveiller sans cesse que ca ne brule pas trop, en ouvrant  le four 10 secondes de temps en temps. En touchant la peau avec l'ongle du pouce, la peau doit être craquante à tous les endroits.

PorcLaque14

Sortir du four et laisser refroidir 5 minutes.
Grattage : Retirer les parties un peu brulées en grattant à l'aide du dos d'un couteau

PorcLaque13 PorcLaque15

Découpage : Mettre la peau en bas, contre la planche à découper, et découper des bandes de viande avec la peau. Puis, découper les bandes en morceau régulier.
Régalez vous !!

PorcLaque17

Remarques

  • La peau doit être la plus sèche possible. La nuit au frigo est en partie faite pour cela.
  • La 2eme partie de la cuisson est délicate. Nul besoin d'augmenter la température. il faut juste passer en mode Grill en surveillant de près
  • En touchant la peau avec l'ongle du pouce, la peau doit être craquante à tous les endroits, même si pour celà, d'autres parties brulent un peu. Pas d'inquiétude, cela se retire facilement en frottant avec le dos d'un couteau.

Bún bò Huế - Soupe de vermicelles aux pieds de porc à la façon de Huế

Ingrédients

2 pieds de porc (demandez à votre boucher les "pieds avant" car moins ceux-ci sont plus fins) coupés en 6 morceaux
500 grammes de jamboneau de porc
1 Kg de plat de cotes sans os
8 tiges de citronnelle
4 cas (cuillerées à soupe) de Mam Ruoc (pâte de crevette d'aspect violet et ayant la consistance d'une crême frâiche épaisse)
4 ccf (cuillérées à café) d'épices Bun Bo Hue, que l'on trouve dans les boutique asiatiques. C'est principalement du piment, de l'ail et de graines d'annetto rouges). J'explique plus bas comment s'en passer, car elles ont été retirées du commerce.
2 gousses d'ail
4 gros oignons
1 batônnet de cannelle (3 cm de long, et une seule épaisseur)
4 échalottes
vermicelles de riz, frais ou séchés. Choisir des pâtes assez épaisses.
2 tomates bien rouges

Pour le service
Feuilles de Rau Ram (prononcer Rao rham), polygonum de son petit nom
Eventuellement des fleurs de bananiers coupées en fines lamelles
Oignons blancs
Piment rouge
Citron vert

Préparation

Découper les plat de côtes en morceaux de 5 mm d'épaisseur.
Ecraser les gousses d'ail,
Emincer les échalottes.
Emincer finement deux des branches de citronnelle
Placer le boeuf dans une jatte avec ces ingrédients, et ajouter deux cas d'huile d'arachide.
Saler, poivrer, ajouter deux cas de nuoc mam, et laisser mariner pendant deux heures.
Faire bouillir 5 litres d'eau dans une grande marmite. Dès que l'eau bout, baisser le feu de façon à avoir une petite ébullition, et conserver ainsi sa clarté au bouillon. Y placer les pieds de porc ainsi que le jambonneau. Ajouter deux as de gros sel et laisser cuire deux bonnes heures en écumant la mousse qui se créée au fur et à mesure.
Mettre deux cas d'huile d'arachide dans une cocotte en fonte. Lorsque l'huile est chaude, ajouter les deux ccf d'épides Bun Bo Hué, qui vont brunir en quelques secondes. Toujours à feu fort, ajouter alors la viande marinée. Remuer sans cesse, et lorsque la viande a bien coloré, ajouter les deux tomates coupées en huit. Continuer à remuer jusqu'à ce que les tomates se soient complètement fondues dans la cocotte (une dizaine de minutes).
Mise à jour : Ce fameux mélange d'épices à Bun Bo Hué est introuvable depuis quelques mois dans les boutiques asiatiques. J'ai enfin eu l'explication: la boîte qui la fabriquait a perdu l'agrément sur ses produits, (que diable mettaient-ils dedans, j'en ai des frissons). Mais heureusement la parade est très simple. A la place, il suffit de prendre des graines rouges d'annetto, de faire chauffer 3 cas d'huile, et d'ajouter lorsque l'huile est chaude 2 cas de graines d'annetto. Dès que l'huile a pris la coloration orangée typique de la soupe, jeter les graines et ajouter une gousse d'ail écrasée et une échalotte émincée. Faire revenir rapidement, et verser le contenu de la poële dans le bouillon
Mettre alors le contenu de la cocotte dans la grande marmite.Attention si vous voulez dégraisser le bouillon, il faut le faire avant cette phase là, car après, avec chaque cuillère de gras enlevée une partie de l'âme du bouillon partira.
Remettre trois louches de bouillons dans la cocotte, et ajouter le Mam ruoc. Remuer jusqu'à dissolution complète de la pâte. Réincorporer alors dans la marmite.
A présent, on finalise le bouillon : écraser au rouleau à patisserie les deux branches de citronnelle et les decouper en tronçons de 10 cm de long. Les mettre dans la marmite.
Couper les oignons en deux, et les faire bruiner dans une poèle avec un peu d'huile en les retournant de temps en temps. Lorsque les oignons ont bien bruni, les ajouter au bouillon. Ces oignons donneront un goût légérement sucré au bouillon
Ajouter alors le batônnet de cannelle, 10 cas de nuoc mam, saler et poivrer.
Laisser ainsi la marmite sur le feu, et non couverte pendant deux heures trente encore.
A l'issue de la cuisson, sortir le jambonneau et le découper en lamelles. Sortir les morceaux de boeuf, et les pieds de porc. Les laisser s'égoutter.
Pendant ce temps, faire cuire les vermicelles de riz, et laver les herbes. Pour la cuisson des vermicelles, il faut faire bouiller de l'eau, y mettre des vermicelles, et dès la fin de la cuisson (compter 15 minutes pour des vermicelles séchés) les passer sous le robinet d'eau froide, et les laisser égoutter.
Dans chaque bol, placer les vermicelles, la viande de boeuf, quelques tranches de jambonneau et un morceau de pied de porc. Puis verser le bouillon de façon à bien recouvrir la viande. Vider le bouillon du bol vers la marmite et recommencer, de façon à bien chauffer les viandes et les pâtes.
NB: Un petit truc : fermer la louche avec une écumoire lorsque vous puisez du bouillon, de façon à ne retenir dans la louche que le bouillon, et pas les morceaux de citronnelle qui restent entre les dents...)
Ajouter dans le bol un peu d'oignons blanc, du Rau Ram, un morceau de citron vert, et passer un tour de poivrier. Servir immédiatement.

Et voilà la soupe mythique de Huế. Cette soupe est un peu lourde, et il m'arrive d'en faire une version allégée : par exemple, en jetant le premier bouillon, en supprimant le jambonneau, et dégraissant sans cesse le bouillon, en n'utilisant qu'un seul pied de porc. Mais bon, ça ne me ressemble pas, soyons généreux que diantre. Aussi curieux que cela puisse paraître, cette soupe s'accommode très bien d'un petit verre de rouge. Perso, j'utilise un vin tanique et puissant comme le Cahors. Pas besoin non plus de le prendre chez les grandes appellations. Le Saint Chinian pour l'été est pas mal aussi, on le servira un peut plus frais.


Kỷ niệm 1 năm ngày cưới của gia đình bạn

Hôm nay là kỷ niệm 1 năm ngày cưới của gia đình bạn,họ sống ở gần Nantes, cách chỗ của chúng tôi khoảng 700 - 800 km. Vì thế mà chúng tôi không thể cùng chúc mừng và ăn uống, chỉ gởi tin nhắn và gọi điện thoại chúc mừng.
Mong cho gia đình họ lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc và sớm có những đứa con đáng yêu như họ mong muốn.


http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Nho-em-giu-lay-tinh-ta-Tuan-Ngoc.IWZCOE8E.html

16/1/11

Cách dạy con của bà mẹ phương Tây


* Bạn đọc Azulthor gửi tới VnExpress bài viết sưu tầm "Dâu Tây dạy con, mẹ chồng đại khai nhãn giới" với mong muốn chia sẻ cùng độc giả cách dạy con ở tuổi lên 3 của một bà mẹ nước ngoài.

Con trai tôi du học, sau khi tốt nghiệp thì định cư tại Mỹ, và đã kiếm cho tôi cô con dâu người Tây tên Susan. Hiện giờ, cháu trai Peter đã 3 tuổi. Mùa hè năm nay, con trai đăng ký visa "thăm người thân". Thời gian 3 tháng tôi lưu lại Mỹ, con dâu Tây Susan có cách giáo dục con cái làm tôi đây - người mẹ chồng - phải đại khai nhãn giới.

Không ăn thì cứ nhịn đói

Mỗi buổi sáng, sau khi Peter thức dậy, Susan để phần ăn sáng lên bàn và bận rộn làm việc khác. Peter sẽ tự mình leo lên chiếc ghế, uống sữa, ăn bánh sandwich, sau khi ăn no, nó sẽ tự về phòng của mình, tự tìm quần áo trên tủ, rồi tự lấy giày, tự mình mặc lên. Bất kể chỉ mới 3 tuổi thôi, vẫn chưa phân biệt rõ ràng mặt trái hay mặt phải của bít tất, giày trái hay giày phải.

Có một lần, Peter lại mặc ngược chiếc quần lên người, tôi vội vàng chạy đến muốn thay lại cho cháu, nhưng đã bị Susan cản lại. Nó nói, nếu cảm thấy không thoải mái tự cháu sẽ cởi ra, và mặc lại; nếu nó không cảm thấy không có gì là không thoải mái, vậy thì tùy. Và nguyên ngày đó, Peter mặc cái quần ngược đó chạy tới chạy lui, Susan như không thấy gì hết.

Một lần nữa, Peter ra ngoài chơi với cháu nhà hàng xóm, chưa được bao lâu thì nó chạy thở hổn hển về đến nhà, nói với Susan: “Mẹ ơi, Lusi nói cái quần của con mặc ngược rồi, đúng không? Lusi là con nhà hàng xóm, năm nay 5 tuổi. Susan mỉm cười nói: “Đúng vậy, con có muốn mặc lại không?” Peter gật gật đầu, tự mình cởi quần ra, xem tỉ mỉ rồi, bắt đầu mặc lại. Từ lần đó về sau, Peter không bao giờ mặc ngược quần nữa.

Tôi đã không kiềm được mà nhớ lại, cháu gái ngoại của tôi lúc 5 - 6 tuổi chưa biết dùng đũa, lúc học tiểu học còn chưa biết cột dây giày, và bây giờ đang theo trung học dạng ký túc xá, mỗi cuối tuần là đem một đống quần áo dơ về nhà.

Có một buổi trưa, Peter giận dỗi, không chịu ăn cơm. Susan la rầy mấy câu, Peter giận hờn đẩy khay cơm xuống đất, thức ăn trên khay rớt đầy trên đất. Susan nhìn Peter, giọng nói nghiêm khắc: “Xem ra con đúng là không muốn ăn thật! Nhớ lấy, từ giờ đến sáng mai, con không được ăn gì hết.” Peter gật gật đầu, kiên quyết trả lời: “Yes!” Và tôi chợt cười thầm, hai mẹ con này cứng đầu như nhau!

Buổi chiều, Susan bàn với tôi, nhờ tôi nấu cho bữa tối. Tôi lại thầm nghĩ, nhất định Susan thấy sáng nay cháu không ăn gì hết, nên muốn buổi tối cháu ăn ngon và nhiều hơn. Tôi bèn trổ tài nấu ăn, làm món sườn chua ngọt mà Peter thích nhất, món tôm, và còn dùng mì Ý để làm món mì kiểu Việt Nam mà Peter rất thích, người nhỏ nhỏ như thế mà có thể ăn được một tô lớn.

Bắt đầu bữa cơm tối, Peter vui mừng nhảy lên ghế ngồi. Susan đến lấy đi dĩa và nĩa của con, nói: “Chúng ta giao ước rồi phải không, hôm nay con không được ăn gì hết, chính con cũng đồng ý rồi đó”. Peter nhìn nét mặt nghiêm túc của người mẹ, “òa” lên khóc, vừa khóc vừa nói: “Mẹ ơi, con đói, con muốn ăn cơm”. “Không được, nói rồi là phải giữ lời”. Susan không một chút động lòng. Tôi thấy đau lòng muốn thay cháu cầu xin, nói đỡ lời dùm, nhưng thấy ánh mắt ra hiệu của con trai tôi. Nhớ lại lúc mới đến Mỹ, con trai có nói với tôi: “Ở nước Mỹ, lúc cha mẹ giáo dục con cái, người ngoài không nên nhúng tay, bất kể là trưởng bối cũng không ngoại lệ”. Không còn cách nào, tôi chỉ còn giữ im lặng mà thôi. Bữa cơm đó, từ đầu đến cuối, Peter tội nghiệp chỉ ngồi chơi với chiếc xe mô hình, mắt trừng trừng nhìn ba người lớn chúng tôi ăn như hổ đói. Đến đó tôi mới biết dụng ý của Susan khi nhờ tôi nấu. Tôi tin rằng, lần sau, trong lúc Peter muốn giận hờn quăng liệng thức ăn, nhất định sẽ nghĩ đến kinh nghiệm bụng đói nhìn ba mẹ và bà nội ăn cao lương mỹ vị. Bụng đói không dễ chịu tí nào, huống chi là đối mặt với món mình thích ăn.

Buổi tối, tôi và Susan cùng đến chúc Peter ngủ ngon. Peter cẩn thận dè dặt hỏi: “Mẹ ơi, con đói lắm, giờ con có thể ăn món Việt không?” Susan mỉm cười lắc đầu, kiên quyết nói: “Không!”. Peter nuốt nước miếng, lại hỏi: “Vậy để con ngủ dậy rồi khi mở mắt con được ăn chứ?” “Đương nhiên được rồi”, Susan thật dịu dàng khẽ đáp. Peter đã cười tươi hẳn ra.

Sau bài học này, Peter rất tích cực ăn cơm, nó không muốn vì “tuyệt thực” mà lỡ bữa ăn ngon, và chịu cực hình bụng đói. Mỗi lần nhìn thấy Peter ngoạm từng phần lớn thức ăn, lúc miệng và mặt dính đầy thức ăn, tôi lại nhớ đến cháu ngoại, hồi bằng tuổi Peter; mấy người cầm tô cơm đí theo sau đuôi nó, dỗ dành, mà nó còn chưa chịu ngoan ngoãn ăn, mà còn ra điều kiện: ăn xong chén cơm mua một kiện đồ chơi, ăn thêm một chén thì mua thêm một kiện đồ chơi…

Ăn miếng trả miếng

Có một lần, chúng tôi dắt Peter ra công viên chơi. Rất nhanh, Peter đã cùng hai cô bé chơi nấu ăn với nhau. Cái nồi nhỏ bằng mủ, cái xẻng nhỏ, cái thau nhỏ, những cái chén nhỏ xếp đầy trên đường. Bất ngờ, Peter tinh nghịch cầm cái nồi bằng nhựa lên, đập rất mạnh lên đầu một cô bé. Cô bé bần thần một lúc trước khi oà khóc thật lớn. Cháu gái kia thấy tình hình vậy cũng òa khóc theo. Đại khái, Peter cũng không nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng như vậy sẽ xảy ra, đứng qua một bên, trợn mắt nhìn. Susan đi tới. Sau khi hiểu được đầu đuôi sự việc, nó không quát nạt một tiếng, cầm lấy cái nồi ấy, gõ mạnh một cái lên đầu Peter. Peter không phòng bị, té ngã xuống bãi cỏ, khóc nức nở. Susan hỏi Peter: “Đau không? Lần sau có còn làm thế nữa không?” Peter vừa khóc vừa lắc đầu. Tôi tin rằng, lần sau nó sẽ không làm thế nữa. 

Cậu của Peter tặng cho cháu một chiếc xe đạp nhỏ, Peter rất thích, khư khư giữ làm bảo bối không cho ai đụng vào. Lusi cô bé trong xóm, là bạn thân của Peter, đã mấy lần thỉnh cầu Peter cho chạy thử chiếc xe nhỏ này, Peter không đồng ý. Một lần, mấy cháu đang chơi chung với nhau, Lusi thừa lúc Peter không để ý, lén lén nhảy lên chiếc xe và đạp mau đi. Khi biết ra, Peter rất phẫn nộ, đến méc mẹ. 

Susan đang ngồi nói chuyện và uống café với mẹ của những đứa nhỏ kia, liền mỉm cười trả lời con: “Chuyện của chúng con thì chúng con tự giải quyết, mẹ không xen vào được.” Peter bất lực quay đi. Một lát sau, Lusi chạy chiếc xe về. Vừa thấy Lusi, Peter lập tức chạy tới đẩy bạn té xuống đất, giật lại chiếc xe. Lusi ngồi bệt dưới đất, khóc ré lên. Susan ẵm Lusi dậy và dỗ dành một lát. Rất nhanh sau đó Lusi đã chơi vui vẻ lại với những bạn còn lại. Peter tự mình chạy xe tới lui một lát thì cảm thấy hơi nhàm chán, nhìn thấy những bạn kia chơi thật vui vẻ với nhau nên nó muốn tham gia chung. Nó chạy tới chỗ Susan, lầu bầu thưa: “Mẹ, con muốn chơi với Lusi và tụi nó”.

Susan không đả động gì và trả lời: “Con tự kiếm mấy bạn ấy vậy!” "Mẹ ơi, mẹ đi với con nhen”, Peter thỉnh cầu. “Chuyện này không được rồi, lúc nãy con đã làm cho Lusi khóc, giờ con lại muốn chơi với mọi người, vậy con phải tự đi giải quyết vấn đề". Peter leo lên chiếc xe và chạy từ từ đến chỗ Lusi, lúc gần đến chỗ, thì nó lại quay ngược đi. Chạy tới lui mấy vòng như vậy, không biết từ lúc nào mà Peter và Lusi lại vui vẻ với nhau, hợp thành nhóm ồn ào.

Dạy dỗ chăm nom con cái là chuyện của cha mẹ

Song thân Susan biết tôi đang ở Mỹ, nên lái xe từ California đến thăm chúng tôi. Nhà có khách tới, Peter rất hào hứng, chạy lên chạy xuống. Nó lấy cái thùng đựng đầy nước, rồi xách đi tới đi lui trong nhà. Susan cảnh cáo nó mấy lần rồi, rằng không được làm nước văng lung tung trong nhà. Peter để ngoài tai. Cuối cùng Peter đã làm nước đổ hết ra nền. Chưa thấy mình làm sai, Peter còn đắc ý dẫm đạp lên vũng nước, làm ướt hết quần áo. 

Tôi lập tức chạy đi lấy cây lau nhà để dọn dẹp. Susan giật lại cây lau nhà và đem đưa cho Peter, nói với nó: “Lau sàn cho khô, cởi đồ ướt ra và tự mình giặt sạch”, Peter không chịu vừa khóc vừa la. Susan không nói thêm lời nào, lập tức kéo nó đến phòng trữ đồ, đóng chặt cửa lại. Nghe từ bên trong tiếng khóc hoảng sợ của nó, tim tôi đau thắt lại, rất muốn chạy đến ẵm cháu ra. Bà ngoại của Peter lại cản tôi, nói: “Đó là chuyện của Susan". 

Một lát sau, Peter không khóc nữa, nó ở trong phòng trữ đồ hét thật lớn: “Mẹ ơi, con sai rồi!” Susan đứng ở ngoài hỏi: “Thế giờ con biết phải làm gì chưa?” “Con biết”. Susan mở cửa ra, Peter chạy từ phòng trữ đồ ra, nước mắt đầy mặt. Nó cầm cây lau nhà cao gấp đôi nó ra sức lau cho khô sàn nhà. Sau đó tự cởi quần áo dơ ra, xách trên tay, trần truồng chạy vô nhà tắm, hí hửng giặt đồ. Ông bà ngoại của nó nhìn vào thái độ kinh ngạc của tôi, thích thú mỉm cười. Sự việc này làm tôi cảm động vô cùng.

Ở rất nhiều gia đình Trung Quốc, cha mẹ giáo dục con cái thì thường phát sinh vấn đề “đại thế chiến”. Trẻ luôn luôn được ngoại nuông chiều, nội thì can ngăn, vợ chồng cãi nhau, gà bay chó chạy.

Sau này, tôi và ông bà ngoại của Peter trong khi trò chuyện có nhắc đến chuyện này, một câu họ nói đã gây ấn tượng sâu sắc cho tôi: “Con trẻ là con cái của cha mẹ chúng, trước tiên phải tôn trọng cách giáo dục của cha mẹ". 

Đứa bé tuy còn nhỏ, nhưng thường mang tính nghịch ngợm bẩm sinh. Nếu quan sát thấy các thành viên trong gia đình có mâu thuẫn, nó sẽ nhạy bén lợi dụng sơ hở. Việc này không cải thiện hành vi của nó, và chẳng ích lợi gì cho nó. Ngược lại còn làm cho vấn đề càng nghiêm trọng hơn, thậm chí còn gây ra những vấn đề khác.

Ngoài ra, nếu các thành viên trong gia đình xung đột, không khí gia đình không hòa thuận, trẻ sẽ có cảm giác bất an, sự phát triển tâm lý của nó sẽ bị ảnh hưởng bất lợi. Cho nên, dù ông bà cha mẹ bất đồng về cách giáo dục con cháu, hay là vợ chồng có quan niệm giáo dục khác nhau, cũng không nên để lộ sự mâu thuẫn trước mặt con cái. Ông bà ngoại của Peter ở lại một tuần và chuẩn bị về Cali. Hai ngày trước khi đi, ông ngoại của Peter rất nghiêm túc hỏi con gái mình: “Peter muốn chiếc xe đào đất, ba có thể mua cho nó chứ?”. Susan suy nghĩ rồi nói: “Ba mẹ lần này đã mua cho nó đôi giày trượt băng làm qùa rồi. Đợi đến Noel ba hãy mua chiếc xe đó cho nó!”

Tôi không biết ông ngoại của Peter nói như thế nào với thằng nhóc này, mà sau đó tôi dắt cháu đi siêu thị, nó chỉ tay vào món đồ chơi, khoe: “Ông ngoại nói, đến Noel sẽ mua tặng cháu cái này” với giọng thích thú và mong đợi.

Susan nghiêm khắc với con như vậy nhưng Peter lại yêu thương mẹ hết mực. Khi chơi ở ngoài, cháu hay thu thập một số hoa lá mà cháu cho là đẹp rồi trịnh trọng tặng mẹ. Người ngoài tặng quà cho cháu, cháu luôn gọi mẹ cùng mở quà; có thức ăn ngon, cháu luôn để phần một nửa cho mẹ.

Nghĩ đến nhiều đứa trẻ coi thường và lạnh nhạt đối xử đối với cha mẹ, tôi không thể không kính phục cô con dâu Tây này của tôi. Theo tôi, cách giáo dục con cái của bà mẹ Phương Tây này rất xứng đáng để các bà mẹ Phương Đông như tôi học theo...

(Sưu tầm)