25/9/09

Những ngày đầu ở xứ người

Ngày 4 tháng 9 năm 2009


Thế là mình đã đến Pháp, một xứ sở chỉ nghe kể và xem qua phim ảnh, giờ nó hiện ra sống động và lạ lẫm .
Chia tay với gia đình bạn bè hôm thứ năm 3 tháng 9 ở sân bay, bao nhiêu cảm xúc tràn ngập, buồn và âu lo ... Chỉ mong mọi chuyện bình an suôn sẻ . Mang theo ảnh chuộc tội và Đức Mẹ ban ơn là vì vậy .

Máy bay to ơi là to, con bé " hai lúa " nhìn mãi vẫn không thấy tới chỗ đuôi máy bay nữa kìa . Được cái tiếp viên nam của Air France " đẹp chai " quá xá, làm con bé nhìn trộm hoài.

Đồ ăn thức uống của hãng thì tương đối, có cả cơm cho mình ăn nữa đó . Ngồi trên máy bay mát mát , khi nào lạnh quá thì có mền cho đắp .

6h05 sáng mình tới Paris, eo ôi, sân bay rộng lớn quá, gấp bao nhiêu lần Tân Sơn Nhất của mình . Không biết hỏi ai, vì ai cũng bận rộn và đi nhanh, người cùng chuyến thì thoắc cái biến đâu hết ... May nhờ " bám đuôi làm quen " với một em sinh viên du học, nên con bé mới lấy được hành lý và ra ngoài . Nó bảo : " Chị đi lần đầu, không biết gì mà dám đi một mình, gan quá, em pó tay chị luôn ." Quả thật, đường đi ngoắc ngoéo, qua bao nhiêu chỗ, rồi lên xe mới tới chỗ lấy hành lý . Giờ nghĩ lại còn thấy sợ .

Khi gặp anh Bernard và hai vợ chồng người bạn xong, chưa hết mừng đã lên xe đi tiếp về nhà, cứ nghĩ : " Ráng 4 tiếng thôi là xong mà " Ai dè đâu, họ đi lạc đường rồi quanh xe lại ... hết đúng 8 tiếng nữa mới về tới nhà hai anh chị ấy, tức là cách nhà anh Bernard 20 km . Mệt, ê cả người, nhất là cái bàn ngồi , người nóng khô vì chỉ có bánh mì và nước cầm hơi đỡ đói ...  .

Mọi người cho mình nghỉ ngơi còn chủ nhà thì nấu ăn . Bữa ăn đầu tiên nơi xứ người : Nhiều đồ ăn quá, và ai cũng ăn nhiều quá, cũng may là có cơm để ăn, hehehe ... 

Vài ngày sau...

Gì cũng mới lạ và gì cũng phải biết. Chào hỏi gia đình chồng, rồi anh em, bạn bè, rồi các thủ tục giấy tờ cho đám cưới ... Mọi người rất tử tế và thân thiện . Ai cũng lo giúp đỡ hết lòng khi mình cần nhờ họ .

Hai đứa chạy sấp ngữa đi mua đồ dùng cho một tổ ấm mới, ôi chao mệt, được cái anh Bernard rất dễ thương và chìu vợ, nên cũng đỡ buồn nhớ VN . Ảnh sợ nhất là " trời mưa " ngay chính trong nhà mình.
Nhớ hôm chủ nhật đầu tiên đi lễ nhà thờ Pháp, con bé ngồi nhớ VN và khóc ròng không thể cầm lòng được làm chàng ta bối rối quá thể ... Biết sao đây khi một mình nơi xứ người với bao nhiêu người xa lạ không một tiếng nói nào nghe quen ???

12 tháng 9, Ngày ký hôn thú...

Sáng hôm đó, nhờ điện thoại của chị An, mình liên lạc với ba má ở Biên Hoà và chị Yến, chị Phượng . Vui và xúc động lắm khi nghe giọng mọi người trong ngày ý nghĩa này . Anh Bernard cũng vui nữa khi biết mình được mọi người quan tâm yêu quý ...

Tới giờ đã hẹn, tự dưng con bé bị làm mệt, rồi nhức đầu, ngồi xe thì muốn " hò " ra hết... Có lẽ tại hồi hộp lo lắng hay sao đó . Đến toà thị chính làm thủ tục chỉ hết 20 phút thôi, sau đó chụp hình và về nhà ba mẹ chồng để mọi người nâng ly chúc mừng .
Cũng còn mệt dữ lắm, dù lên hình ráng cười tươi cho nó " đẹp " ( Chị An hay nói mà : Đến chết cũng không bỏ cái tật điệu đâu , Hehehe  )

Thế là ván đã đóng thuyền . Mong gia đình riêng Gousserey của mình sẽ luôn hạnh phúc ấm êm ...

13/9/09

Hình ảnh ngày ký giấy hôn thú của Bernard và Giang

Trước giờ vào toà Thị Chính , cô dâu chú rể chụp hình cùng gia đình người em trai của chú rể Bernard , cũng là người làm chứng cho đám cưới luôn đó 

 


Đã đến giờ tiến hành, nghi thức ký hôn thú hôm nay do ông Phó thị trưởng chủ trì .
 


Trao nhẫn  


Chụp hình kỷ niệm với người thân tham dự nghi thức tại toà thị chính 
 


Hai vợ chồng người bạn thân tốt bụng đã cùng anh Bernard đón Trúc Giang ở sân bay ngày 4 tháng 9 . 


Đến nhà ba mẹ anh Bernard sau khi xong mọi thủ tục . 



Một Gia đình mới Pháp - Việt đã hình thành , ba má và mọi người ơi, từ đây con mang tên mới : Gousserey Trúc Giang 

7/9/09

Main dans la main



Main dans la main Je t'aime et je t'aimerai toujours Mon presque premier amour Ma tendresse, mon bonheur, ma douleur Je t'enferme au fond de mon cœur {Refrain:} Nous serons tous deux comme des amoureux Nous serons si bien main dans la main Nous serons tous deux comme des amoureux Nous serons si bien main dans la main Quand, où et comment le dire Ce grand amour qui nous déchire Je t'aime et je t'aimerai toujours De l'aube à la fin du jour {au Refrain} La la la la la .......

Viết cho nhỏ ...

" Một trong những hạnh phúc lớn nhất ở đời này là tình bạn, và một trong những hạnh phúc của tình bạn là có một người để gửi gắm những tâm sự thầm kín." ( A.Manzoni )

Hôm nay tình cờ lang thang trên mạng, ta đọc được câu nói này , tự dưng bao nhiêu kỷ niệm ngày nào ùa về đầy ắp như triều cường rằm tháng 8, này nhé :

.... Những ngày đầu tiên trong nhà Đệ tử, biết bao lần ba đứa Chó con, Heo con và Khỉ con lén lút chia nhau những trái mận , trái khế rụng vào buổi tối - Món ăn hấp dẫn mà đệ tử dù có thèm cũng không được ăn nếu không có phép ...
Ngày ấy nhỏ nghèo lắm, bao lần ta đã rưng rưng nước mắt khi nhìn thấy bao thư tiền cá nhân của nhỏ trống không, xẹp lép để rồi sau đó lẳng lặng dúi ít tiền vào tay, cho nhỏ không thua kém mọi người , cũng như đưa cho nhỏ và chị Thuỳ vài ba bộ đồ mới may, khi áo nhỏ sờn rách mỏng tang mà không có tiền may đồ mới ...

... Ra đời, nhỏ bươn chải tìm việc ở Sài gòn để mưu sinh với một tâm niệm đơn giản : Sống lương thiện ... Biết bao lần mồ hôi và nước mắt đã đổ ra để sống đúng nghĩa với thiên chức nhà giáo mà chúng ta đã chọn, Heo con nhỉ ! ... Nhìn những thế hệ học trò ngày nào vẫn nhớ và trọng cô, ta thấy thật hãnh diện và vui vì những gì mình đã làm không uổng phí ...

...Ta có gia đình, nhỏ và Khỉ con dốc hầu bao giúp ta có tiền mua đất ... Ta chia tay, nhỏ và tên kia lại dốc sức giúp ta vượt qua cơn sốc, nào là gởi thuốc, mát-xa huyệt đầu, rồi trân mình chịu đựng những cơn điên vô cớ của ta - Di chứng của một thời trầm cảm - Nhỏ biết không, trong cơn điên khi nhìn những giọt nước mắt đầy tràn của nhỏ , lòng ta chùng xuống và cơn đau đã dần dần nguôi ngoai ...

... Bao nhiêu lần nhỏ chia tay với bạn trai và thở dài sườn sượt vì tủi phận nghèo bị người ta chê bai so sánh, lòng ta như muối xát vì có ai chọn cửa để mà sinh ra đâu, bạn nhỉ !
Nhỏ mặc cảm, thu mình, ta đã dùng hết khả năng để thuyết phục và sau một thời gian chia sẻ cùng ca đoàn, nhỏ đã tự tin và có được những mối thâm tình tốt đẹp.
... giỏi lắm Heo con ! ...

Người ta thường cô đơn bởi vì người ta thường chỉ lo xây tường chứ không lo xây dựng những nhịp cầu

Hôm nhỏ đi, nhìn ánh mắt lo âu thương cảm của các chị, nhìn dáng cha lặng lẽ run run, dáng mẹ ngồi yên ánh mắt vô hồn, dáng bạn nhỏ bé xanh xao đẩy chiếc xe với thùng hàng nặng trĩu, lòng ta rối bời đau đớn, bao lần chạy xe lang thang trên đường nước mắt rơi đầy với một câu hỏi hàng trăm lần không có lời đáp " Ta có làm sai không, khi nhỏ đi tha hương, không bà con thân thích, một mình đối diện với cuộc đời từ con số không ? "

Hãy cố lên Heo con nhé, nếu không, ta không thể sống nổi khi nhìn cảnh Mẹ Cha già yếu run run đôi vai gầy khóc vì xót và nhớ con ...

Cố lên Chó con nhé ... tình bạn chúng ta sẽ vững bền dù có xa cách bởi không gian và thời gian ...


Tình bạn chân chính giống như một ngôi sao. Nó chỉ thật sự chiếu sáng khi ta trải qua những giai đoạn đen tối của cuộc đời.. 


6/9/09

Hình ảnh gia đình ở Biên Hoà

VÀI HÌNH ẢNH GIA ĐÌNH NGÀY ĂN TIỆC CHIA TAY TRÚC GIANG

Các đầu bếp trổ tài 

 


Món ăn hấp dẫn chưa ??? 

Gia đình đọc kinh cầu cho cuộc sống mới của Trúc thuận lợi, bình an, hạnh phúc 


Zô....zô.....bàn của các ông
 

Zô ...với các cháu  

Ông uống vào nhìn mặt ... hơi bị gian đó, knockout knockout 

Và các chị thân yêu 

4/9/09

Venir en France - Đến Pháp

Aujourd'hui , après un temps se morfond à attendre quand l'on fait des papiers, Giang est arrivée en France et rencontrer son futur homme. Triste, inquiet, joyeux, aimé ... tous les sentiments qui mélangent dans les âmes de chaque membre de notre famille . Aurevoir la douce petite fleur de notre famille, nous t'aimons beaucoup . Il nous tarde de vous voir un de ces jours très chère Giang et Bernard . Hôm nay, sau một thời gian sốt ruột chờ đợi làm giấy tờ , Giang đã đến Pháp và hội ngộ cùng chồng sắp cưới của mình. Buồn , lo âu, vui mừng, yêu thương, ... tất cả những cung bật tình cảm ấy cứ pha trộn lẫn nhau trong lòng của từng thành viên trong nhà. Tạm biệt bông hoa nhỏ dịu dàng của nhà ta, mọi người thương em nhiều lắm . Mong sớm gặp lại em và Bernard một ngày gần đây Giang nhé 


Tìm bài hát : Mỗi ngày tôi chọn 1 niềm vui - nhóm 4 Tenors